Hiệp Khách Quậy Nếu bạn nghĩ việc có thêm một nhà nghiên cứu nữa trong nhóm của bạn chỉ có thể là điều tốt, thì bạn nên suy nghĩ lại. Lần đầu tiên, hai nhà vật lí đã định lượng xem quy mô tăng dần của các nhóm nghiên cứu trong ngành vật lí học có ảnh hưởng như thế nào đến chất lượng nghiên cứu mà nhóm mang lại. Họ kết... Xin mời đọc tiếp.
Trong phòng thí nghiệm vật lí không nên có nhiều người quá. (Ảnh: iStockphoto/AndreasReh)
Nếu bạn nghĩ việc có thêm một nhà nghiên cứu nữa trong nhóm của bạn chỉ có thể là điều tốt, thì bạn nên suy nghĩ lại. Lần đầu tiên, hai nhà vật lí đã định lượng xem quy mô tăng dần của các nhóm nghiên cứu trong ngành vật lí học có ảnh hưởng như thế nào đến chất lượng nghiên cứu mà nhóm mang lại. Họ kết luận rằng quy mô nhóm tốt nhất cho các nhà vật lí thực nghiệm là khoảng 25 nhà nghiên cứu, còn trong ngành vật lí lí thuyết con số đó là 13. Việc tăng cường thêm nhà nghiên cứu vào những nhóm này không mang lại sự tăng chất lượng nghiên cứu.
Ralph Kenna ở trường Đại học Coventry và Bertrand Berche ở trường Đại học Nancy, Pháp, đã sử dụng dữ liệu thu thập cho Hoạt động Đánh giá Nghiên cứu (RAE) năm 2008 của nước Anh. RAE được thiết kế để suy luận ra chất lượng của nghiên cứu được thực hiện ở tất cả các trường đại học Anh quốc dựa trên các nhà nghiên cứu đăng kí dữ liệu chi tiết về những nhóm nghiên cứu của họ, trong đó có quy mô và năng suất làm việc của từng cá nhân.
Mặc dù thông tin này thường được sử dụng để xếp hạng chất lượng nghiên cứu của các nhóm, đó là yêu cầu mà chính phủ đề ra để đánh giá mức độ tài trợ mà họ được nhận, nhưng cái Kenne và Berche đã làm là muốn biết xem quy mô của một nhóm có tác động gì đối với chất lượng nghiên cứu của nó. Họ đã lập đồ thị biểu diễn chất lượng nghiên cứu theo số lượng thành viên nhóm và đưa dữ liệu vào một mô hình xử lí các nhóm nghiên cứu như một phức hệ đồng thời tính đến tương tác giữa các nhà nghiên cứu.
Chất lượng vẫn không tăng
Mô hình trên cho thấy chất lượng nghiên cứu ban đầu tăng tuyến tính theo quy mô nhóm. Tuy nhiên, ở trên một giới hạn nhất định – gọi là khối lượng tới hạn trên – thay vì tiếp tục tăng thêm nữa, sự phụ thuộc của chất lượng vào số lượng vẫn nằm ngang. Khối lượng tới hạn trên là số lượng đồng nghiệp tối đa mà một nhà nghiên cứu có thể tương tác, sao cho khi quy mô của nhóm tăng vượt quá mức độ này – 25 đối với nhà vật lí thực nghiệm và 13 đối với nhà vật lí lí thuyết – thì nó bắt đầu phân mảnh.
Nghiên cứu trên còn cho biết khối lượng tới hạn dưới là 2 người đối với nhà vật lí lí thuyết và 13 người đối với nhà vật lí thực nghiệm.
Trong một bài phân tích đăng trên tạp chí Physics World, các nhà nghiên cứu trên nhận thấy 69% khoa vật lí ở Anh quốc có các nhóm vượt quá khối lượng tới hạn trên, trong khi 89% nhà nghiên cứu làm việc ở các khoa vật lí Anh quốc nằm trong những nhóm lớn như vậy. “Theo nghiên cứu của chúng tôi, nền vật lí học ở Anh quốc đang ở trong tình trạng dồi dào sinh lực”, Kenna nói. “Điều này có nghĩa là các nhà nghiên cứu có nhiều đồng nghiệp hơn yêu cầu tối thiểu để mà tiếp xúc”.
Nguồn: physicsworld.com