Thơ tình vật lý (tiếp chiêu Trần Trung Hiếu)

Hiệp Khách Quậy Dòng điện dịch làm chũng ta gặp nhau Bởi biến thiên của điện trường hai đầu Em có lúc âu sầu hay áy náy... Bởi vì anh là 1 điện trường xoáy Xin mời đọc tiếp.

Tiếp chiêu cùng Trần Trung Hiếu ở bài thơ trước đây:

Dòng điện dịch làm chũng ta gặp nhau
Bởi biến thiên của điện trường hai đầu
Em có lúc âu sầu hay áy náy...
Bởi vì anh là 1 điện trường xoáy
Chẳng có khởi đầu, kết thúc anh ơi !!
Và có thể do chuyển dời dao động
Làm sóng ngang sóng dọc khác phương truyền
Chuyện tình mình là một khúc giao duyên
Chỉ giao thoa khi gặp miền đất rộng 
Cả hai sóng truyền được trong chất lỏng
Nhưng lực đàn hồi chẳng thể làm thay đổi ...
Phương truyền dao động sóng anh ơi!!
Tình yêu ta vẫn mãi tuyệt vời..

Anh và em như mạch điện xoay chiều
Đoạn mạch RLC ko phân nhánh
Cuộn cảm, tụ điện được sánh ngang hàng
khi có dòng điện "ngang tàng" đi qua                                       
Tụ điện như khóa K, cản trở hoàn toàn
Làm độ sáng bóng đèn ko còn nữa
Và đành rằng em phải thất hứa...
Quang phổ liên tục chẳng thể như xưa
Ko dải mà đỏ lam chàm tím
Bởi anh là chất khí bay hơi
Còn em là một nguyên tố mới
Có lẽ nào đảo vạch được anh ơi !!??

Chúng ta xa nhau mãi nhớ nhau nhiều
Chính bước sóng là khoảng cách tình yêu
Tử ngoại ,hồng ngoại nhiều hơn khả kiến
Sóng vô tuyến điện và cả gama
Nếu anh la bêta đứng đợi
Bêta cộng sánh với bêta trừ
Bêta cộng rất ư là hiếm!
Và nghiễm nhiên ấy chính là em !??

Chúng ta là hai đồng vị phóng xạ
Với chu kỳ bán rã là giống nhau
Trái tim nhói đau khi có độ phóng xạ
Giảm theo thời gian, theo hàm số mũ
Vậy cuộc đời có u tối ko anh?
Phản ứng phân hạch , Urani phá vỡ
Em bỡ ngỡ nhận năng lượng hạt nhân
Từ đám mây tinh vân hóa thành thiên hà
Và ngôi nhà chúng ta là vũ trụ bao la...

Từ Diễn đàn Thư Viện Vật Lý
(phamngocbaotram)

Bài trước | Bài kế tiếp

Mời đọc thêm