Nói sao nhỉ ?? Từ khi gặp em " lần cuối" trên 4rum, chị cứ suy nghĩ mãi .... suy nghĩ mãi ...Ủh !! Mà suy nghĩ gì mới được chứ
!!!..... Đọc rồi sẽ bít liền à
92 ngày 12h .... QUÁ KHỨ-HIỆN TẠI-TƯƠNG LAI 1)Thứ 2- hữu duyên thiên lý năng tương ngộ Hôm nay là thư 2- một ngày bắt đầu cả 1 năm dài dằng dặc. Hè trôi qua nhanh thật ấy nhỉ. Mới đây mà đã... Ôi thôi !!! Cứ nghĩ 9 tháng tới sẽ ôm đầu vào sách vở , ăn học , ngủ học , cả lúc nằm mơ cũng thấy ..học. Nghĩ đến thế cũng đã ngán như cái bạt tai trời giáng rồi , Mà xui làm sao ?( hay hên nhỉ ? ) Ông trời buồn gì mà cứ khóc hoài , Cứ nghĩ khoát áo mưa ra ngoài thì đã chán như con gián rồi .. Tong ko gian u ám thế thì chỉ có một môn học rất được ưa thích: Ôm gấu bông...và khò...
Ngày nào tui cũng " nướng " đến 8h, Vậy mà sáng nay, mới tờ mờ 5h55' ko hơn ko kém đã lồm cồm bò dậy . Nản !!! Tui quyết định " hầm" thêm 30' nữa, Dù gì mọi năm khai giảng tới 7h mới tập trung , Với lại hôm nay thời tiết thế này... thì chắc cũng khoảng 7h30'...Còn khá thời gian !!! Lo gì !!!Uhm...khò ...
- Này!! hôm nay chị ko đến trường à? sao còn trùm chăn?
Tui lớ ngớ trả lời :
-UHM...!! ko... Mà hả..? Mấy giờ rồi ...? Oái!! 7h15', Thôi thế này là tiêu cái chắc..
Chẳng kịp rửa mặt, tui vơ vội bộ đồ ở đầu giường ... và 1.2.3... biến..!!!
Chưa đầy 3s tui ra khỏi nhà với chiếc xe đạp . Như để bù lại khoảng thời gian trễ ấy. Tui phóng như bay về phía trước , vượt qua con đường tơ lụa toàn là ổ gà một cách xuất sắc, chả biét tui có chạy nhanh hay ko mà chỉ nghe tiếng gió vi vu bên tai, Mưa thì tát vào mặt, tay cầm ở bánh mì, còn miẹng thì xì xồm.. Cuộc sống vạy đó ... " lẽng mẹn " thật..
-Á ...Két...Ầm...
nhièu giai điệu vang lên làm dây noron ko dẫn truyền xung thần kinh trong mấy giây! Ghê thật !!! Lúc này tui mới để ý.. một " cảnh tượng hùng vĩ " mở ra-Chiếc xe đạp " ai đó " nằm lăn lóc trên đường , mà chủ nhân nó là ai ??!!! Ngẩng lên, tui chạm ngay ánh mắt của " đối phương" - một thằng con trai!!!!?
Ôi trời!! Nó đứng sừng sững nhìn tôi... Hú vía!!! Nhan sắc của nó chẳng làm sao..
_ Chị đi kiểu gì vậy? Sao chị đi ẩu thế?
-Ô hay!! Chị đi như thế có mắc mớ gì đến nhóc nào ?
- sao lại ko mắc mớ ! Chị nhìn xuống xem..
Tui nhìn theo hướng tay thì thấy cái xe nằm ngang ngửa, chỉ vậy thôi !!
- Cái này á!! Lo gì !! da thịt nó bằng Fe nên chắc tổn thương ko nhiều, he he..Mà cũng tại nhóc đó ..Ai biều người ta đang trên đà " thăng hoa" nhóc đâm ra làm chi ?Mà sao đâm ra ko ngó trước ngó sau gì hết trơn vậy!!! mà thôi , cho I am xin lỗi...
Liếc đồng hồ ,... - Ôi thôi!! Trễ rồi !! Đúng là xui hết chỗ nói , Đã nghèo lại gặp cái eo, ... Món nợ này nói sau nha " thằng ku " , Có gì muốn liên lạc với đại tỉ thì tìm đến Address : Trường THPH.... Lớp...., tầng .., phòng.. họ ... tên húy là ...113 (
), Cứ theo chỉ dẫn đó mà đòi nợ..
- Ơ !! Hình như là ....
Trong thằng nhóc có vẻ bất ngờ, với cái miệng há hốc như thế thì ai chả biết, Hay là nó " sốc trên đầu dốc" khi thấy tui nói " hơi bị nhiều " nhỉ
[Ngoài lề tí xíu!! Thú thiệt !! Trong tình huống này .. câu bình đẳng giới đã mất hiệu lực, bởi vì suốt " sự kiện" , dường như tôi chỉ " độc thoại", Đó có thể chứng tỏ " tiếng nói phụ nữ " đã được " lắng nghe" :.))nhưng thiết nghĩ rằng..bọn con trai - điển hình là thằng nhóc ấy sẽ " luôn luôn lắng nghe" nhưng biết đâu " lâu lâu mới hiểu" thì sao ? Ai biét được!!??
Thôi!! Lộn xộn quá! Tạm gác chiện nhận xét ngoài lề về thế giới chính trị -bình đẳng giữa những người có cùng chữ .." đàn" -...ông và bà.. =d>
Nếu " ai đó" vừa đọc tới đây mà cảm thấy nhàm, thì xin gấp lại và hãy ngủ một giấc thật ngon, Khi thức dậy bạn sẽ cảm thấy hối hận vì đã " bỏ ngang" câu chiện này, Bạn ko tin?!! Ko sao !! Hãy cứ đọc hết đi rồi có thể bạn sẽ tin những điều tôi nói là ko sai.]
*** Theo quán tính tui vẫn cho xe phóng vun vút đễ lại ánh mắt ngơ ngác như con nai vàng, xen lẫn là hừng hực của lửa ( Tui nghĩ thế và chắc chắn là như thế
), Nhưng trông thằng nhỏ ấy rất quen, Chẳng biết tui gặp nó ở đâu rồi, Mà thôi...
Tới trường tui cứ ngỡ đã nghe tiếng thầy phụ trách đoàn sắp xếp chỗ ngồi rồi chứ, AI ngờ cảnh ụp vào mắt tôi là nhiều đứa vẫn còn tí ta tí tửng ngoài cổng trương, Hỏi ra , mới hay 8h mới bắt đầu, Thế mới có chết ko chứ lị!! tui vượt qua những thử thách khó khăn trong 15' tưởng dài như 15 năm.. chỉ để đến cổng trương ngồi chờ dài cổ thêm 20' nữa, 20'-một khoảng thời gian đủ để tui có thể đánh răng... lâu hơn + ăn một bữa sáng ngon lành + hưởng thụ cảm giác đi dưới mưa + vân vân và v.v... và sẽ ko chạm trán với " thằng ku" ấy, cái túi sẽ ko bị " viêm " trong tháng này. Thôi rồi từ biệt những quán ăn vỉa hè, bái bai cóc ổi chanh me.. Còn " nhiệm vụ hàng đầu hiện nay" là ...Ừm..."đền" cái xe...Nói thiệt !! Ân hận thật ..!!
Sau hơn 1 tiếng ngồi dưới trời mưa lất phất đễ nghe bài " giảng văn" thao thao bất tuyệt. Lớp tui tập trung tại phòng học, Lớp 10- chỉ có vài nhân vật tui nhìn mòn cả con ngươi.. còn hầu như là gương mặt mới. Dù là bạn mới cả , nhưng chúng tôi đã có biết sơ sơ về nhau. ít chả ra ít , nhièu chả ra nhiều..Chẳng có gì bất ngờ...
Nhưng tự nhiên bỗng có luồng điện chạy qua người tôi- lạnh toát đến xương sống, nổi cả da gà. Bóng con ngươi căng tròn hết cỡ, đôi lông mi cố cong vút lên cao, hàng lông mày dãn nở một cách cực Max, miệng há hốc để .. lộ hàm " tiền đạo"... Tiếng sét như vỡ òa bên tai , khi thầy chủ nhiệm cho cái tin có " 1-0-2" rằng sẽ có 1 bạn vào lớp mình. Sự việc chẳng có gì đáng nói nếu cái tin " trời đánh thánh vật " ấy ko liên quan đến tôi...
Bóng người bạn mới xuất hiện...dần dần..từ từ... lộ rõ... Trời !! Ko thể ngờ!! Người bạn mới chẳng ai # ngoài " thằng ku " ấy, Ko thể tin được !!, Với cái dáng mảnh khảnh như cọng lúa ấy mà học lớp 10...!!!?
!!!!.... " Đừng trong mặt mà bắt hình dong"- câu thành ngữ này quả là đúng trong trường hợp này
-Em hãy đến ngồi chỗ bạn
Phương
Thầy vừa nói vừa chỉ về phía tôi...
- Hả??!! Đúng là " oan gia ngõ hẹp " mà ( tui nghĩ chắc nó.. À ko.. hắn giận tui lắm..[ từ " nó " chuyển sang " hắn" nghe ngượng miệng nhưng cũng hay hay..]
" Thằng ku" song song thẳng tiến về phía tôi, Trong hắn như muốn " đòi nợ " ai đó, hắn đăm đăm ... dán mắt vào tui, Ngại ghê!!... Ánh mắt có vẻ muốn nói " Ta là BinLaDen đây, Ngươi sẽ được hưởng những quả bom nguyên tử hảo hạng ... Hãy đợi đấy!!"
Còn tôi , cũng chẳng hiền, với nụ cười thách thức rằng " Còn ta là G.Bush, Hãy cứ hành động xem!! 30 chưa phải là Tết!!!"
Tui nghĩ lịch sử sẽ lặp lại, sẽ có 1 cuộc chiến tranh thế giới mới sẽ xảy ra...1..2..3..4..5..bước nữa, điều đó sẽ thành hiện thực, Tui nghe tim mình đập thình...thịch...thịch...thình. Hắn tiến về phía tôi, từng bước , từng bước với ánh mắt nghiêm nghị , Tui biết chớ!! Ánh mắt hình viên đạn, đang có lửa ( Kiểu như " Đừng đốt!! Trong ấy đã có lửa!!" của cuốn nhật ký Đặng Thùy Trâm í .."), Thế là " Nợ máu phải trả bằng máu" ...." NỢ xe hư phải trả = tiền sửa xe "... hic..
Híc... nhưng ko ngờ..." Ầm!!" ..tui cảm thấy có " gáo nước lạnh " tạt vào mặt mình, Sự việc xảy ra ngoài dự tính, Mà có dự tính cũng ko thể ngờ, Ko thể tin đươc!!! Chẳng lẽ hắn ko giận tui thật sao? Hay hắn đang tính toán diệu kế " phục thù": " Lấy cương thắng nhu" hoạc cũng có thể là " Quân tử trả thù , 10 chưa muộn".... "Phòng bệnh hơn chữa bệnh"- đó là câu hay nhất tôi có thể nghĩ ra cho đến thời điểm giờ " G " này .....
Chung quy lại, hành động mà hắn làm tôi..." hoảng" trong suy nghĩ nãy giờ là ... là...hắn...hắn...nở...NỤ CƯỜI!!!! Cười đấy , các bạn ạ !!Nụ cười đầy thiện cảm. Thật !! Thế mới biết...nãy giờ tôi " lo bò trắng răng" rồi , Toàn nghĩ chiện xuyên tạc đâu đâu ko hà..!! Nhưng nói nhỏ , đây cũng là 1 cách để tôi suy luận và đoán tâm trạng " đối phương"...
Mà công nhận hắn cười ....đúng đẹp
, có 2 " hố" đồng tiền thoắt ẩn , thoắt hiện.. Nụ cười- điểm 10 cho chất lượng..
Giọng hắn vang lên, nhẹ nhàng, ấm áp, điều đặc biệt ... hình như có cả giai điệu??!!!!
- Đúng là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
( Hứ !! Văn chương gớm!!) Tui lẩm nhẩm...
- Có mà ác duyên vạn lý năng tương ớt thì có..
Buổi họp mặt hôm ấy chỉ kéo dài 30 phút ... mà tưởng chừng tới 30 năm ( Chắc là do " ảnh hưởng vùng phủ sóng" do hắn phát ra với f ngày càng > ) Ko biết 9 tháng thì kéo dài đến mất trăm năm nhỉ ?, Có đến thiên niên kỷ ấy chứ... mà thôi... Nghĩ mà nản!!
Tan học , chẳng có gì thây đổi, bầu trời u ám , mưa lất phát rơi, Chán thật, tui dắt đống "Fe vụn di động" ra khỏi cổng,Bống nghe thấy tiếng là lạ mà quen quen...
- Ê!!
Phượng !! Chờ tôi với!!..
Ngoảnh lại , thì ra cái " của nợ " hồi nãy, Chẳng lẽ , hôm nay là ngày sinh của HItle hay sao mà xui thế!!
- Này! Nhóc định bảo chị bồi thường à ! Í lộn ( Trứng còn lộn huống chi là người
) Có phải ko hả ... nhóc.. à .. " thằng ku"... Cho tui xin lỗi chiện hồi sáng..
Tui móc túi ra , mót mét được 13K... tiền lẻ..( KHổ. Thú thật, chỉ có thế!!)
-Nè!!!
Tui nói lớn làm hắn có vẻ giật mình.. - Gì thế?
Tui vội tròn xoe đôi mắt, ngước nhìn đồng tiền mình nắm trong tay, đưa qua , đưa lại... mấy lần
-Ủh!!!Đồng tiền đây có # gì với những đồng tiền # đâu ta. Xem nào . Ờ !! Số xeri nó #. Nhưng nó vẫn là đồng tiền mờ? Sao lại hỏi " Gì thế?"
Hắn lắc đầu, cười : - Chi? Ý mình hỏi là để làm gì ?
- Thì cho I am xin lỗi chiện hồi sáng, thì " bồi dưỡng" cho cái xe..
Từ cười ... hắn chuyển sang khoát tay trước ngực...và nghiêm nghị ..
- Từng này thôi á?
- Thì " thàng ku" cứ nhận bao nhiêu ấy đi, Ngày mai tui trả tiếp, Ko vịt đâu mà sợ,Chứ giờ có gọi BinLaDen tới dội cho tui vài tấn bom thì tui cũng chẳng còn đồng nào đâu.
Tôi vừa nói vừa móc túi ra để chứng thực, Bởi vì chẳng có sự việc nào đáng tin cậy nếu " hành động ko đi đôi với lời nói
- Cất đi !! Tôi xạo đó !! Giỡn tí cho vui thôi, cái xe vẫn bình yên ở nhà ..
- Ơ... sao thằng ku..
- Nè!! Phương nói gì lạ vậy, tôi có tên tuổi đàng hoàng .. sao lại gọi tôi là nhóc và ...Nghe kỳ lắm..!! Giận à nha
Tui ko để ý đến thái độ rất khó chịu rất " đàn ông" , rất " Pro" của hắn, Vẫn thản nhiên bật ra lời nói như " Ngày xưa trái đất vẫn quay"
- Tên hả ? tên gì ? Đâu ? Đâu ? ( Nói thật!! Toi hơi vô tâm. ngồi với hắn cả buổi mà chả nhớ tên hắn)
Tui vừa nói vừa dán mắt vào bảng tên treo trước ngực
- Phan Đinh Nguyễn Công LÝ, Tên hay nhỉ , nhưng dài quá, Mà này , tui thích gọi thế đấy, thì sao ?, hay là chuyển sang " Phải Đình Công " nha !!!" Độc lập Tự do , ko cho cũng nói" nhỉ !! Mà gọi tui có chiện gì vậy ?
Lần này , hắn nhìn tôi với ánh mắt bất lực ( Có lẽ thế)
- Tùy vậy , chẳng có gì. trong trường mới chỉ có quen Phương vì thế .. vì thế..tôi .. tôi..
- Làm gì mà ấp a ấp úng như cúng thổ địa thế, có chiện gì mờ ám à ...